Tiểu Hà nghe thấy câu hỏi của nương nương thì từ đáy lòng thở phào một hơn, cung kính bẩm báo: “Hôm nay nô tỳ đến Ngự dược phòng lấy thuốc, trên đường gặp một người nói muốn gặp Hoàng hậu nương nương, nói là buổi tối đợi người ở sau Ngư hoa viên”.
“Ai muốn gặp ta vậy?”
Vân Tiếu dường như thật hoang mang, nhăn mày suy tư, cũng không nói đến việc sẽ đến Ngự hoa viên, chỉ từng ngụm từng ngụm nhấp trà.
Tiểu Hà không khỏi có chút nóng vội, sợ Hoàng hậu nương nương sẽ không đi bènc ẩn thân xin chỉ thị: “Nương nương có đi không ạ?”.
Vân Tiếu bỏ chum trà xuống nhìn nàng ta, trong mắt có hai chùm lửa đang bùng cháy, lòe lòe nhấp nháy, mang theo ẩn ẩn những tia lạnh lẽo, tựa như phẫn nộ nhưng lại không rõ ràng, đáy lòng Tiểu Hà hơi hơi run lên, nương nương sẽ không phát hiện ra những chuyện mình làm rồi chứ, nếu thế tiếp đến chỉ còn đường chết, nhưng thật sự lại vẫn hy vọng một chút, lại nhìn Vân Tiếu vẫn giống bình thường, cười rất ngọt ngào cũng không mảy may thể hiện cảm xúc, xem ra là mình suy nghĩ nhiều quá rồi.
“Đi.”
Vân Tiếu đứng dậy, Uyển Uyển đứng cạnh đưa tay giúp Vân Tiếu, hai người đi ra ngoài.
Tú Tú bị bỏ lại đằng sau nhìn Tiểu Hà bằng ánh mắt kỳ quái, nghi hoặc mở miệng: “Tiểu Hà ngươi làm gì thế, gì mà cứ thần thần bí bí, ngươi không thể hại Hoàng hậu nương nương”.
“Ngươi nói gì vậy?” Tiểu Hà lạnh lùng trừng mắt nhìn Tú Tú một cái cứ như hận không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-ngoc-hau/2881743/chuong-043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.