[Quả nhiên, chị ấy sống lại.]
Trị số hắc hóa bất thường làm Cung Trĩ nghi ngờ rất lâu, mà nay rốt cuộc có câu trả lời. Nhưng Cung Trĩ cũng vui không nổi.
Cung Trĩ tự rót cho mình ly sữa bò, đi về phòng mình. Bây giờ đã vượt qua thời gian ngủ bình thường của Cung Trĩ, làm nàng cảm thấy hơi mệt mỏi. Nhưng trong mệt mỏi lại kèm theo cảm giác hưng phấn khó tả, Cung Trĩ biết đây là mình mất ngủ.
[Ký chủ, nữ chính có sống lại hay không, cũng đâu có mâu thuẫn với nhiệm vụ của cô. Tại sao ký chủ phải thăm dò bí mật của nữ chính chứ?]
[Biết nguyên nhân, mới có thể giải quyết vấn đề tốt hơn.]
[Thế ký chủ muốn nói ra lai lịch của mình cho nữ chính à?]
Cung Trĩ suy nghĩ một lúc: [Được không?]
[Hệ thống là sự tồn tại bậc cao, không thể nói cho những người khác ở thế giới này biết, chờ nhiệm vụ kết thúc, hệ thống rời đi, sự quấy nhiễu đối với thế giới này biến mất, ký chủ liền tự do. Hi vọng ký chủ lấy nhiệm vụ làm trọng.]
Nghe hệ thống, Cung Trĩ cười một tiếng: [Đương nhiên, tôi cũng không muốn lại đột tử thêm lần nữa.]
Nàng lắc ly sữa bò thành hình dáng rượu vang, nhìn sữa bò bám ở trên thành ly, dần dần trôi xuống, lúc này mới chậm rãi uống cạn sữa bò. Nàng nằm ở trên giường, cưỡng ép chính mình nhắm mắt lại, hai tay nắm lấy nhau đặt ở bụng.
[Chẳng qua là tôi cảm thấy...những chuyện bực mình đó, cô ấy đã trải qua một lần, thật là...]
Có hơi đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/500902/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.