"Anh, em cảm thấy không thoải mái, không quay lại nữa nhé."
Thẩm Dĩnh ngẩng đầu, trong mắt phản chiếu ra bộ dáng lười biếng của Cung Trĩ, đối phương đứng ở cửa câu lạc bộ, vẻ mặt ung dung, giọng nói cũng nhẹ nhàng. Cậu trai giữ cửa trẻ tuổi khôi ngô đã lén nhìn nàng mấy lần, nhưng nàng hồn nhiên không phát hiện, khóe miệng mang nụ cười hơi ngạo mạn.
"Hử? Khó chịu ở đâu à. Em nhìn thấy hắn liền khó chịu đó."
Hình như nhận ra được cái nhìn chằm chằm của Thẩm Dĩnh, Cung Trĩ quay qua nhìn cô, khóe miệng của nàng cong lên, nở một nụ cười.
Trong phút chốc, Thẩm Dĩnh dường như nghe thấy tiếng hoa nở.
Đây chỉ là một cô bé hai mươi tuổi. Nếu qua mấy năm nữa, không biết sẽ lớn lên trông ra sao, sẽ hiện ra vẻ đẹp như thế nào.
Hay là giống như khi mẫu đơn nở rộ, quốc sắc thiên hương, ung dung hoa quý.
Thật lâu không chờ được Thẩm Dĩnh đáp lại, trong mắt Cung Trĩ lóe lên một chút nghi ngờ, nàng nghiêng đầu nhìn Thẩm Dĩnh, đưa tay quơ quơ ở trước mặt Thẩm Dĩnh. Thẩm Dĩnh chớp chớp mắt, hoàn hồn lại, kiềm lại sự kinh ngạc bởi vẻ đẹp trong nháy mắt đó, bước một bước về phía Cung Trĩ.
[Ký chủ, mới vừa rồi ánh mắt nữ chính nhìn cô có trăm triệu điểm bất thường.] Hệ thống nhỏ giọng nói.
[Cô nhìn lầm.] Cung Trĩ không đếm xỉa tới trả lời, nhìn Thẩm Dĩnh tới gần mình, cười với mình, duỗi tay ra, đưa màn hình điện thoại cho mình xem.
Sau khi nhìn thấy thời gian đặt xe còn lại hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/500901/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.