Mọi thứ dường như đang thay đổi, và dường như cũng không có gì thay đổi.
Chỉ là mỗi sáng sớm tỉnh lại, Cung Trĩ đều có thể nhìn thấy Thẩm Dĩnh mỉm cười với mình, có đôi khi không ai ở cạnh, cũng sẽ có hoa tươi, hoặc là tấm thẻ. Thanh lịch, chữ viết tay phóng khoáng, lại luôn cất giấu rất nhiều chuyện nhỏ đáng yêu.
"Tuyết tan rồi."
"Hôm nay lại tăng ca đến khuya, có chút không vui."
"Buổi tối trở về em ngủ mất rồi."
Đôi khi chỉ là một bản phác thảo đơn giản, với một trái tim được cẩn thận thêm vào ở cuối.
Cùng với đó là trị số hắc hoá giảm xuống. Khiến hệ thống kích động tột độ.
Lúc đó Cung Trĩ đang cầm một cái thẻ mỉm cười. Không biết là tấm thẻ đặt làm ở đâu, sờ vào rất có kết cấu, màu nguyên chất, rất ấm áp, đặt trong căn nhà vốn đã rất ấm áp này khiến nó vô cùng hài hòa.
Đôi khi Thẩm Dĩnh còn đặt tấm thẻ ở nơi hơi khó nhìn thấy. Lúc uống nước, bên bàn ăn cơm, bên bồn rửa mặt, trong lúc Cung Trĩ lơ đãng quét mắt một vòng, có thể phát hiện một tấm thẻ nhỏ, thậm chí sẽ có niềm vui nho nhỏ như đang tìm kho báu.
Cung Trĩ chậm rãi bỏ tấm thẻ vào túi đựng thẻ mình chuyên môn chuẩn bị: [Sau khi trị số hắc hoá của cô ấy giảm xuống đến 0, thì sẽ không lại tăng lên nữa đúng không?]
[Tất nhiên sẽ, chỉ là khi xuống đến 0, ý thức thế giới có thể phong toả quyền hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/3563422/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.