Thẩm Dĩnh thực ra hơi mệt, nhưng khi nhìn thấy Cung Trĩ mở cửa xe, cô vẫn vô thức mỉm cười.
[Trị số hắc hóa 45]
Tăng lên.
Cung Trĩ hơi ngừng bước, nhưng Thẩm Dĩnh đã tiến lên, thảm lông trong tay bao lấy Cung Trĩ, làm nàng có cảm giác ấm áp. Cung Trĩ ngẩng đầu nhìn Thẩm Dĩnh, trong mắt đối phương ẩn chứa bất an. Nhưng khi nhìn về phía mình lại trở nên thản nhiên.
Bộ dáng như là lo được lo mất.
Cung Trĩ đưa tay vuốt ve mắt Thẩm Dĩnh, lại xoa xoa dưới mắt Thẩm Dĩnh.
"Ôi, phấn cả bàn tay." Thẩm Dĩnh cười, quay mặt sang bên trốn.
"Thâm hết rồi." Cung Trĩ thở dài, "Gần đây chị không ngủ à?"
"Không có gì... Chẳng qua làm nhanh cho xong." Thẩm Dĩnh dịu dàng trả lời, khi trong mắt cô không còn ác ý, vẻ dịu dàng trời cao ban cho liền lộ rõ, dường như chỉ nhìn thôi cũng có thể cảm giác được năm tháng tĩnh lặng.
Là loại năm tháng tĩnh lặng Cung Trĩ hằng mong muốn.
Cung Trĩ quay đầu, phất tay với Trương Sơn cách gần đó: "Anh Trương, tuyết lớn, mau trở về đi!"
Trương Sơn gật đầu, khóe miệng mỉm cười như bà mẹ già. Hắn luôn luôn đi theo Cung Trĩ, là người hiểu rõ nhất quan hệ của hai người, nhìn hai người rõ ràng chưa xác nhận quan hệ, mà lại cứ hành động như đôi vợ chồng già, cảm thấy vô cùng thần kỳ.
Cơ mà cũng là chuyện sớm hay muộn thôi...
Suy cho cùng, Cung Trĩ đối xử với Thẩm Dĩnh đã khác biệt ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/3616789/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.