Hai người quay ra cửa cũng không khó đoán với giọng nói quen thuộc đó, chẳng bất ngờ khi thấy Du Hạo xuất hiện.
Anh bước vào ngồi cạnh Vy Vy vẻ mặt nghiêm nghị nhìn thằng con trời đánh trước mắt thế nhưng đôi tay vẫn không tự chủ mà chủ động nắm lấy đôi tay lạnh giá về đêm của Vy Vy.
“Sức mày còn yếu mày không thể bảo vệ được bản thân thì lấy tự tin ở đâu để bảo vệ vợ mày.” Du Hạo dùng giọng điệu nghiêm nghị nói với Du Lạc thế nhưng khi nói với Vy Vy thì giọng điệu lại có phần nhẹ lại “Theo anh thấy thì cái thai đó của Nhược Hy nên bỏ đi…”
Chưa để Du Hạo nói hết thì Du Lạc đã dựng mình lên nhảy vào miệng muốn cướp lời “Không được, con không đồng ý, con cần cô ấy con cần đứa con của cô ấy”
Du Lạc vội ngồi xuống đất gạt tay cha mình ra rồi nắm lấy bàn tay của Vy Vy bởi anh biết người có quyền quyết định thay đổi số phận của bản thân chỉ có Vy Vy mà thôi “Mẹ…Mẹ giúp con với… Con yêu Nhược Hy con thích cô ấy…”
Du Hạo bỗng nói nhỏ với Vy Vy “Nếu em muốn cô bạn thân của mình sống yên ổn thì nên cắt duyên của Du Lạc và Nhược Hy đi như thế thì Nhược Hy mới có thể sống cuộc sống bình thường được. Thằng Du Lạc còn nhỏ nó chưa hiểu thế nào là yêu em đừng bao giờ bị vẻ ngoài đáng thương của nó mà tội nghiệp.”
Những gì Du Hạo nói quả thật là có lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3508512/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.