Do Vy Vy không chịu gọi lại nên Du Hạo tỏ vẻ giận dỗi, thấy anh như vậy cô cũng chỉ đành xuống nước gọi một tiếng thân mật “Chồng à”.
Nghe được tiếng gọi êm du, ngọt sớt đó trái tim dù đã ngừng đập của anh cũng bỗng tan chảy, anh muốn ngất ngay tại chỗ nhưng bị Vy Vy phụng phịu mà kéo dậy trả lời.
Du Hạo ghé vào tai Vy Vy mà thì thầm.
Nghe được câu trả lời đó Vy Vy há hốc mồm không khỏi ngạc nhiên, cô không ngờ, không thể ngờ.
“Ai bảo với anh như thế?” Ánh mắt vội quét qua Phú An đang ngân nga rửa bát.
“Chính mắt anh nhìn thấy mà, cả hai mắt đều rất rõ.”
Đang vui vẻ bỗng Vy Vy trầm xuống vẻ mặt trở nên khó coi. Du Hạo hỏi han ngay sau đó “Sao thế? Em khó chịu ở đâu à? Anh nhớ là vừa qua ngày của em rồi mà.”
Vy Vy dùng ánh mắt thắm dò hỏi anh “Sao anh biết chuyện này?”
Du Hạo gãi gãi đầu tỏ vẻ đáng yêu “Thích một người thì tự khắc sẽ biết thôi.”
Chiếc miệng ngọt của anh thật sự cô không chịu nổi, cô bèn đuổi anh về căn nhà xa hoa đó còn bản thân cô vẫn còn chuyện để làm.
…
Vy Vy vào phòng nơi Nhược Hy đang nằm nghỉ, Nhược Hy nằm dài trên giường cánh tay vắt qua trán giống như có tâm sự khó nói.
“Cậu mệt ở đâu à?”
Nhược Hy mở mắt thấy người tới là bạn thân của mình cũng bèn nặng nề ngồi dậy.
“Vy Vy…mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3507930/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.