Dù rất nghi hoặc trước sự hiệu nghiệm của loại thuốc không rõ nguồn gốc nhưng Tiểu Bạch vẫn tin tưởng Vy Vy uống hết cả lọ.
Đột nhiên cơ thể anh bỗng nóng dan trong chớp mắt Tiểu Bạch trở về trạng thái lúc trước.
Thế nhưng… cả hai lại vô cùng xấu hổ.
Anh vội vàng chạy về phía sau bức tượng lấy tay che chắn cơ thể mình lại, Vy Vy vội quay lưng đi gương mặt bỗng đỏ bừng.
“Đây là thuốc gì mà chưa kịp chuẩn bị gì đã biến về thế này…” Tiểu Bạch nói
Do cơ thể trước đây là trẻ nhỏ nên khi Tiểu Bạch trưởng thành quay lại thì toàn bộ quần áo bé nhỏ đều bị xé toạc ra để lộ toàn bộ cơ thể săn chắc của người trưởng thành.
Vy Vy vội vàng ba chân bốn cẳng đi tìm quần áo cho Tiểu Bạch.
Mặc trên mình y phục vẫn còn chút ẩm ướt của người dân dù tò mò nhưng Tiểu Bạch cũng không dám nói gì chỉ biết âm thầm chịu đựng.
Tất nhiên vì không có tiền nên Vy Vy đành phải lấy trộm quần áo đang phơi của một gia đình nào đó trong con phố.
Anh nhìn cô khẽ nói “Không phải ngước lên nói chuyện với Vy Vy là được rồi!”
“Hả anh vừa nói gì cơ?”
Anh giả bộ yếu đuối “Vậy là từ giờ ta đã là người của cô rồi…” Vy Vy ngạc nhiên mở to hết cỡ nhưng anh nói tiếp “Cô phải chịu trách nhiệm với ta đó!”
“Sao? Anh nói sao cơ?”
Anh nhìn xuống giả bộ tủi thân “Cô nhìn thấy hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3465329/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.