Tiểu Bạch và Vy Vy đi về, suốt quãng đường Tiểu Bạch nhìn Vy Vy vẻ mặt tỏ vẻ khinh thường.
“Sao lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó?” Vy Vy nhăn mày hỏi
Tiểu Bạch lúc này mới nói “Không ngờ cô nói dối lại trắng trợn như vậy luôn á!”
Vy Vy vẻ mặt không hiểu thế nên anh bèn vội giải thích cho câu nói của mình.
“Cái gì mã ta nghe danh huynh đã lâu rồi còn gì mà ngưỡng mộ, giúp ta bắt yêu nhé…” Tiểu Bạch nhại lại những lời trước đó của Vy Vy, vừa nhại anh vừa chạy đi sợ rằng Vy Vy sẽ xử mình.
Tất nhiên bị nhại lại lời Vy Vy ghét lắm nên cô vội đuổi theo Tiểu Bạch muốn kí vào đầu anh một cái cho bõ tức.
Tiếng cười đùa của hai người khiến đệ tử Đông viện ai lấy đều sửng sốt trước cảnh tượng thoáng qua trước mắt họ.
“Koonggg…koonngggg…”
Tiếng chuông tập hợp lại vang lên, dù đang trong cuộc vui thì khi nghe thấy tiếng chuông đó Tiểu Bạch tắt ngay đi nụ cười trên khuôn mặt.
Nhận thấy Tiểu Bạch không chạy đi tới tập hợp như lần trước Vy Vy khẽ hỏi.
“Không đi à?”
Tiểu Bạch thở dài mở rộng đôi tay để hở thân hình nhỏ bé của mình “Bộ dạng này gặp yêu quái thì có lẽ yêu quái sẽ ăn thịt mất”
Vy Vy khích tướng “Chẳng lẽ anh không tự tin bản thân mình như thế à?”
“Tự tin chứ! Nhưng mạng sống cũng chỉ có một lấy đâu ra nhiều mạng sống như thế”
Quả thật Tiểu Bạch nói đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3465328/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.