“Đại ca…huynh…huynh có thể bỏ kéo…”
“Câm miệng!” Hắn dí sát chiếc kéo vào cổ Vy Vy.
Cô đành bất lực là làm theo.
Do bản thân đang ở thế bị động nên cô không thể làm gì, chứ đối phó với một hồn ma cô vẫn có thể xử lý.
Khi hắn quan sát tất cả đã rời đi hắn mới buông bỏ cô ra, hắn ngồi xống đệm trước tượng phật mà nghỉ ngơi, có vẻ chính hắn cũng đã thấm mệt do bị quân Trạch An Viên đuổi đánh.
Vy Vy nghi hoặc “Ngươi là người?”
Hắn lao nhanh như một cơn gió bóp chặt lấy cổ Vy Vy ấn mạnh vào tường.
“Ngươi không biết rằng nếu bản thân biết nhiều quá thì sẽ nhanh xuống gặp Diên Vương à?”
Hắn bóp chặt tới mức cô không thể nào thở nổi, bản thân cô đã rất nhiều lần bị Du Hạo bóp cổ nhưng chưa bao giờ lại khó thở như thế này.
Một luồng khí đánh hắn đẩy vào tường lúc này cô mới có thể thở được, cô ho liên hồi.
“Ai cho ngươi động vào nàng ấy!” Tiểu Bạch xuất hiện vào thời điểm rất đúng.
Thấy trên người Tiểu Bạch tỏa ra tiên khí biết chắc chắn rằng là người của Trạch An Viên kia nên hắn đành biến thành làn khói đen bay ra từ kẽ hở của chiếc cửa sổ cạnh đó.
“Vy Vy nàng không sao chứ?” Tiểu Bạch xem xét tình hình vẻ mặt rất lo lắng “Có bị thương ở đâu không? Ta xin lỗi khi không giữ lời hứa để nàng bị thương…”
Cô chỉ biết trấn an anh “Không sao thiệt mà…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3465330/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.