Hắn bước lại gần nhìn ngắm gương mặt Vy Vy thật kỹ.
“Cô ta không phải con yêu quái chúng ta tìm…” Đột nhiên anh quay lại nhìn cô “Nhưng nhìn cách ăn mặc kỳ lạ này chắc chắn cô ta là yêu quái mới xuống núi! Đánh chết cô ta đi!”
Thấy họ khá manh động Vy Vy vội vàng hét lên thanh minh cho bản thân.
“Tôi là người… tôi là người…”
Anh khẽ quay lại nhìn cô “Vậy đưa giấy thông hành ra đây!”
Vy Vy lục tìm lại tay nải mang theo của mình nhưng bên trong chỉ có chuông trấn hồn, bùa, sách và thanh đao của cô không còn thứ nào khác có thể chứng minh danh tính.
Một tên sư đệ thấy cô rất lần mần muốn kết liễu cô ngay tại đây nhưng bị sư huynh cản lại.
Anh cầm thanh đao của cô lên.
Nhớ lại lần đầu gặp anh khi cô trở về làng cô cũng đã lấy chính thanh đao này hướng về anh, vậy mà vây giờ thanh đao này… anh lại hướng về cô.
“Du Hạo thật ra anh nghe em giải thích… em…”
“Du Hạo???”
Có lẽ do quá căng thẳng mà cô đã gọi tên ở kiếp sau của anh.
“Du Hạo là ai?” Anh nhìn cô mà nghi hoặc.
Đảo mắt xung quanh cô vội chỉ một nơi không người, nhìn theo hướng cô chỉ là một góc xó tối đen như mực.
“Du Hạo ở trong đó! Tôi đang nói với Du Hạo đó!”
Anh ra hiệu cho sư đệ vào kiểm tra quả nhiên lôi ra được một người đàn ông ăn mặc rách rưới mặt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3452406/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.