Vì đã tới nơi này nên Vy Vy quyết định nén lút ra ngoài nhưng trước hết cô phải ăn mặc theo phong tục ở đây.
Dù bản thân không giỏi trang điểm bằng những thứ thô sơ nhưng cũng có thể coi là chấp nhận được, nhìn bản thân xinh đẹp trong gương đến cả Vy Vy còn khó nói thành lời.
Đã lâu lắm rồi cô mới trang điểm nên như vậy có lẽ lần cuối cùng là đám cưới minh hôn của cô và Du Hạo.
Nghĩ lại không ngờ thời gian lại thấm thoắt trôi nhanh đến như vậy.
Nhân lúc không có ai để ý Vy Vy lặng lẽ trốn khỏi phòng.
Khoác trên mình chiếc áo lông ấm áp, chạm vào vô cùng sướng tay rất giống với lông thật.
Bên ngoài tuyết rơi trắng xóa, một cảm giác thơ mộng hiện lên.
“Nơi đây thật đẹp” Vy Vy thốt lên vì quá bất ngờ trước cảnh tượng trước mắt.
Trước mắt cô là một con rồng được tạc bằng băng, nó rất đẹp, rất tinh xảo.
“Wow…”
Xung quanh con rồng còn phát ra những ánh màu sắc, lấp la lấp lánh.
Con rồng này được đặt giữa một hồ băng lớn giống như chính nó đang trượt băng vậy.
Cô khẽ chạm vào chiếc râu được chạm khắc tung bay vì quá bất cẩn nên cô đã bị đứt tay chảy máu.
“Sao lại sắc như vậy?” Cô liền bịt lại vết thương để không chảy máu nữa.
“Tất nhiên là phải sắc rồi!”
Vy Vy quay lại, ai ngờ lại là Hoa Tiểu Bạch đó.
“Sao cô lại ở đây?”
Vy Vy đáp “Ừm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3455271/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.