Vy Vy cố gắng đẩy Du Hạo ra nhưng anh bám rất chặt không thể đẩy ra may mắn thay ông nội cô bước ra sân gọi cô vào vẻ mặt nghiêm nghị.
Nghe thấy tiếng gọi của ông, Vy Vy vội vã bước vào nhà. Du Hạo vừa bước chân vào nhà thì dường như có một bước tưởng vô hình cản anh lại, dù có làm cách nào thì anh cũng không thể xê dịch được bước tường đó.
Biết rằng ông nội Vy Vy muốn cản mình, không cho mình vào nên anh cũng đành quay về để suy nghĩ cách để khiến Vy Vy yêu mình lại lần nữa.
Vừa bước vào phòng ông, Vy Vy đã vội ôm trầm lấy ông mà khóc. Bao nhiêu uất ức tủi nhục lúc này cô chỉ có thể khóc thật lớn để cố gắng giải tỏa sự bí bách này.
Nước mắt đang tuôn rơi như mưa chảy xuống từ hốc mắt, đột nhiên ông lại đẩy Vy Vy ra mà ngồi xuống đối diện với cô.
Vẻ mặt ông vẫn rất nghiêm nghị.
“Khóc xong chưa?”
Một lời nói lạnh lùng đó khiến Vy Vy bị kéo về thực tại.
Cô đành ngồi xuống đối diện ông nghe ông nói chuyện, gạt đi những giọt nước mắt chưa khô cô cố gắng kiềm chế lại cảm xúc của mình lúc này.
Ông không nói gì nữa chỉ im lặng nhìn cô, ánh mắt ông dường như đang nhìn thấu những suy nghĩ trong lòng của Vy Vy.
Ông nhìn một lúc rồi nhắm mắt lại miệng lẩm bẩm một câu thần chú gì đó, Vy Vy cũng không dám ho he thêm lời nào.
Bao năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3452405/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.