Nhưng may thay được Vy Vy cản lại, bởi cô biết chỉ cần ghép lại là Du Lạc sẽ không bị mất tay nữa, còn nếu không một khi bị hủy là sẽ không thể nào cử động cánh tay đó được nữa.
“Bỏ ra!!!”
“Anh đưa cánh tay kia cho em đi!”
“Bỏ ra!!!” Du Hạo hất Vy Vy ra làm cô đập người vào tường, những bụi bặm trên các bức tượng la hán đổ hết vào người cô.
Lúc cô bước ra khỏi đóng bụi thì đã thấy Du Lạc liều mình bảo vệ cánh tay đứt lìa của mình.
“Ba… con xin lỗi ba… ba đừng làm vậy với con mà…”
Vy Vy cũng vội vàng ra cướp lấy cánh tay “Anh trả Du Lạc đi, nó là thằng con trai duy nhất của anh đó!”
“Nếu không tại nó thì Vy Vy cũng sẽ không sợ hãi đến như vậy, tất cả tại nó!!!”
Vy Vy hét lên “Chẳng lẽ nó cũng muốn bị biến thành bộ dạng kinh dị đó à!!! Chẳng phải cũng tại anh hay sao? Nếu anh là người bình thường thì nó cũng là người bình thường rồi, anh là quỷ muốn sinh con thì không trách được nó, có trách là trách anh thôi!”
Đột nhiên Du Hạo khựng lại đánh rơi cánh tay xuống đất, nhân lúc đấy Du Lạc cầm tay của mình mà chạy đi sợ rằng ba mình sẽ đổi ý.
“Vy Vy…” Du Hạo mấp máy đôi môi, anh đánh mắt sang nhìn Nhược Hy đang sợ hãi co rúm lại một góc và nhìn Vy Vy trước mặt.
Còn Vy Vy thì ra coi Nhược Hy thế nào, hay thay vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3450018/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.