Vy Vy mở mắt thì đã thấy rất nhiều người đứng xung quanh chiếc giường của cô.
Trong cơn mê man cô thấy người đang nắm chặt lấy bàn tay cô hình như là Du Hạo… chẳng lẽ Du Hạo đã nhận ra cô rồi sao?
Một mùi hương rất dịu êm từ đâu thổi tới, ngửi mùi hương này cô một lần nữa chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ cô lại tiến vào một chiều không gian toàn màu trắng.
“Lại là cái nơi này…”
Lúc trước nhờ ông nội gọi cô tỉnh lại thì cô mới thoát khỏi được đây nhưng còn bây giờ dù cô có ngồi thiền, nhẩm phép thì khi mở mắt vẫn là một màu trắng.
Bản thân cô biết được cơ thể hiện thực của cô đang rất đau nhưng khi ở trong chiều không gian trắng, đứng giữa một nơi không thấy điểm đích cô lại thấy mình lâng lâng tựa lông hồng.
Chẳng lẽ thứ mùi hương đó khiến cô chạy tới nơi này… nghe Khả Nhi nói trước đây, thứ mùi hương này là do Du Hạo đưa tới nhưng nó khiến bản thân cô hôn mê tỉnh lại có tính an thần … nhưng cũng chính nó đã giam cô trong chiều không gian kỳ lạ này.
Đang trong mạch suy nghĩ một tiếng chuông giống với âm thanh khi gõ vào chuông đồng vang lên.
Chúng vang lên liên hồi, dồn dập từ hư không truyền tới nơi này.
Nghe tiếng này sẽ khiến con người ta cảm thấy thanh tịnh nhưng điều Vy Vy thắc mắc nhất là tại sao tiếng chuông này lại xuất hiện ở đây.
Tiếng chuông vang lên một lúc lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3443639/chuong-76.html