Thấy an toàn Vy Vy mới mở mắt nhìn xung quanh.
Tất cả ai lấy đều sợ hãi muốn khóc cũng không thể.
Dây xích trói chân tay cô rất chặt nếu không có chìa khóa thì không thể nào tháo ra được.
Một ý nghĩ táo bạo hiện ra trong đầu cô, lúc này chỉ có bản thân mình mới có thể cứu mình không thể trông chờ vào người khác.
Cô cố gắng đánh đổ giá treo mình xuống bất, lết thân mình lại gần chỗ chảo dầu đó.
Mọi người ai lấy đều nghĩ Vy Vy nghĩ quẩn nên họ chẳng ai nói gì chỉ đứng đó dương mắt nhìn cô.
“Cô làm gì thế hả? Có biết tiếng động vừ rồi lớn lắm không? Nếu để con quỷ đó vào thì chết cả lũ à?” Một bác gái vội nói.
Vy Vy mặc kệ vẫn cố lết thân mình tiến lại phía trước, dù bản thân bị một thanh gỗ đè nặng lên người.
Bản thân vốn đã yếu ớt nhưng giờ lại chà mạnh vào sàn toàn bụi bẩn thật sự rất đau.
May thay con quỷ đó không trở về, Vy Vy vội lấy miếng da người bôi hết vào tay chân.
Lúc này mọi người mới nhận ra Vy Vy thông minh đến mức nào, cô dùng mỡ người để có thể cởi bỏ xích sắt.
Khi tháo được một bên tay mọi người ai lấy đều thấy hy vọng được sống của bản thân trên người Vy Vy.
“Cô gái, mau giúp tôi nữa…”
“Tôi nữa…”
“Mau cứu tôi ra tôi sợ hãi lắm rồi…”
“…”
Một đứa bé tầm 10 tuổi chỉ đứng nhìn Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3441683/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.