“Mày còn nhớ Du Hạo không?”
“Du Hạo???”
“Là cái thằng lúc nhỏ hay chơi với bọn mình đó.”
Vy Vy lục tìm trong kí ức thì mới nhớ ra có một cậu bé rất xinh tên là Du Hạo, lúc nhỏ rất bám lấy cô nhưng cô không thích cậu ta nên toàn bơ đẹp.
Đang định hỏi Phú An vì sao lại nói tới cậu ta thì nhận được tin sốc từ anh.
“Nó chết rồi.”
“Tại sao lại chết thế, chết bao giờ vậy?”
“Nó chết vì mày đó.”
Cô đơ người.
“Vì em??? Em có làm gì đâu? Em còn chẳng thèm chơi với cậu ta mà.”
Phú An giải thích không quên dùng que dâu phẩy khắp nơi xua đuổi tà ma lang thang.
“Từ khi ông đưa mày lên thành phố sống đó là nó cũng đòi đi theo mày, nó bảo thích mày, lớn lên muốn cưới mày. Vốn dĩ thằng đấy nó bị bệnh tim sẵn từ nhỏ rồi nên bố mẹ nó cũng định đưa nó lên thành phố sống tiện chữa bệnh luôn. Nghe bố mẹ nó kể lại là nó với mày học chung lớp nhưng mày có bạn trai nó đau lòng quá bệnh tim tái phát thế là chết. Ông mày bói được quẻ cho nó thì thấy oán khí nó rất nặng có thể biến thành quỷ nên mới chấn áp nó ở làng. Cũng phải mấy năm rồi đấy, bố mẹ nó tìm rất nhiều cô dâu cho nó nhưng nó không thích, nó muốn mày trở về làm vợ nó thế là nó mới phá ông để rồi ông bị bệnh mấy năm liền. Thấy ông sắp không qua khỏi thì anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416230/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.