Vy Vy mở điện thoại gọi cho bác trai, mặc dù bác trai đã bắt máy nhưng đầu bên kia chỉ có tiếng gió xì xào đáp lại. Dù điện thoại có sóng nhưng cuộc gọi liên tục bị gián đoạn, thỉnh thoảng có tiếng ai đố hù hù vào.
“Từ khi gặp bà già đó nơi này bỗng âm u đến lạ. Điện thoại thì không gọi được, muốn ra ngoài cũng không xong.” Vy Vy tức giận nhưng cũng không thể làm gì chỉ biết trách bà già ma đó.
Vy Vy nhìn lại con đường đi vào trong làng “Hay là mình thử lại đi vào sâu trong xem có ai có thể giúp mình phá trận sương mù bí ẩn này không? Trận sương này một mình mình không thể phá giải." Cô mò tay vào trong túi thì thấy lá bùa mà ông trưởng làng cho.
"Người vẽ bùa ở nhà ông trưởng làng đó khá nghiệp dư nhưng nhìn kỹ lại thì vẫn khá là quen mắt rất giống nét vẽ của ông nhưng mình có thể khắng định chắc chắn không phải ông mình vẽ, Mình tin trong làng vẫn có người biết vẽ bùa nếu nhờ người đó giúp thì chắc chắn sẽ phá được.”
Cô quyết định quay lại vào trong làng, rất nhanh cô đã thoát ra được màn sương dày đặc trước mắt,giống như chỉ vào không thể ra. Vẫn ngôi nhà ông trưởng làng ở đó nhưng xung quanh ngôi nhà của ông có rất nhiều quạ đen đậu xuống, đếm sơ qua cũng phải cả mấy chục con, chúng đua nhau gặm nhấm một thứ thịt gì đó rơi vãi dưới đất. Có lẽ ông trưởng làng đã cho chúng ăn.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416229/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.