“Vy Vy em về làm cô dâu của anh đúng không nhưng có vẻ em về hơi sớm thì phải, phải ba ngày nữa mới....”
Hắn ta định tiến lại gần cô nhưng cô lại lùi một bước về sau, đôi tay đeo chuỗi hạt giơ trước mặt để tạo khoảng cách giữa hai người.
Nhìn thấy chuỗi hạt đang phát sáng hắn cũng chỉ cười khuẩy một cái xong lại dùng ánh mắt trìu mến nhìn cô.
“Anh là chồng em, em định sát hại chồng mình à?”
Vy Vy lúc này mới nhận ra người đứng trước mặt mình chính là Du Hạo, hắn chính là chiếc đuôi nhỏ bám theo cô suốt ngày khi cô vẫn còn sống ở đây.
“Du Hạo???”
“Là anh.”
Nhìn lại một lượt hắn ta, bộ dạng hắn lúc này không khác gì một người bình thường, nhan sắc có phần đẹp hơn. Nếu không nghe Phú An kể chuyện về hắn thì có lẽ cô vẫn sẽ coi hắn như một người bình thường.
“Vy Vy ơi lát nữa chúng ta cùng đi chơi nhé...”
Đám tụi nhỏ đó đặt tay lên vai nhau chơi trò rồng rắn lên mây rồi đi vào trong màn sương rồi biến mất.
“Bây giờ thì anh đã tin những gì em nói lúc nhỏ rồi.”
“Tôi đã nói gì?”
“Lúc nhỏ em hay nói rằng có rất nhiều bạn nhỏ gọi em đi chơi, mấy bạn đó không có nhà suốt ngày chỉ biết lang thang ngoài đường, chân tay thì bầm tím mặt mũi thì nở loét. Chính vì nguyên nhân này mà ông em mới phải đưa em rời khỏi nơi này, lúc đó anh còn tưởng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416231/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.