Edit: Chiryu Vũ
Liệt Hỏa cũng vểnh tai nghe tiếng ngôn ngữ ngoại tộc của nhục cầu, Liệt Hỏa nghe hiểu, nhưng Liễu Hồ Nguyệt một câu cũng không hiểu!
Đáng chết...
Đến cùng là con vật nhỏ này đang nói cái gì?
"Liệt Hỏa, nó đang nói cái gì?" Liễu Hồ Nguyệt tò mò hỏi.
Nhục cầu nghe thấy Liễu Hồ Nguyệt nói chuyện, lập tức nhảy lên bả vai Liễu Hồ Nguyệt, tiếp tục cắm một cái móng vuốt mượt mà vào thắt lưng, một cái móng vuốt chỉ vào Liệt Hỏa, đĩnh đạc "Thầm thì" mắng.
Liệt Hỏa ở tại chỗ giơ chân, bộ lông toàn thân màu đỏ đều nhanh chóng dựng thẳng, nhe răng nhọn với nhục cầu ngao rống: "Ngươi đáng chết, đến cùng là ai bại bởi ai, ngươi câm miệng cho lão tử."
"@@¥#%#%#@..." Nhục cầu tiếp tục dùng thú ngữ mắng.
Chủ tử Liễu Hồ Nguyệt này trực tiếp không thèm nhìn.
Liễu Hồ Nguyệt đỡ trán nhìn trời, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Vì sao hai ma thú này vừa thấy mặt liền cãi nhau? Nguyên lai ma thú còn có thể ầm ĩ như vậy. Hóa ra không phải ma thú nào cũng thích dùng võ lực để giải quyết vấn đề a!
Liệt Hỏa bị nhục cầu mắng làm cho tức giận đến dậm chân, nhục cầu đắc ý dào dạt chống nạnh cười "Khanh khách " giễu cợt.
Tiếng cười ma thú cùng tiếng quát mắng ở trong rừng truyền đến.
Lúc này, bóng dáng màu lam xuyên qua rừng, rất nhanh, hắn đi tới phía sau Liễu Hồ Nguyệt.
Nhìn thấy Liễu Hồ Nguyệt, bóng dáng màu lam đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883942/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.