Edit: Chiryu Vũ
Nam nhân thật vô sỉ cúi đầu cọ vào cổ của nàng nói: "Nam nhân không xấu, nữ nhân không thương."
Liễu Hồ Nguyệt khóc không ra nước mắt lại nói: "Ngươi có biết ta hiện tại muốn gì không?"
Phượng Dật Hiên ngẩng đầu, đầu tiên là sợ run một chút, sau đó cười nói: "Muốn thân vi phu."
Sau khi nói xong, Phượng Dật Hiên liền lùi một chút, Liễu Hồ Nguyệt tặng hắn một cái bạt tai, phun ra lời nói kìm nén trong lòng đã lâu: "Hiện tại ta nghĩ muốn thiến ngươi!"
"Nương tử, ngươi thật vô tình a." Phượng Dật Hiên chỉnh lại xiêm áo và gương mặt, sau đó gương mặt anh tuấn nhăn như mướp đắng lại biến thành vô sỉ cực điểm: "Bất quá, vi phu vô sỉ xứng với nương tử vô tình, thật sự là tuyệt vời."
"Nương tử, ngươi thật vô tình a." Phượng Dật Hiên chỉnh lại xiêm áo và gương mặt, sau đó gương mặt anh tuấn nhăn như mướp đắng lại biến thành vô sỉ cực điểm: "Bất quá, vi phu vô sỉ xứng với nương tử vô tình, thật sự là tuyệt vời."
Liễu Hồ Nguyệt một mặt che miệng cười, một mặt ghét bỏ nhìn hắn.
Đến cùng khi nào, nàng bị tên này nhúng chàm rồi?
Đến cùng là tên hỗn đản nói cho nàng, hắn là ngốc tử? Đây rõ ràng chính là một pho tượng vô sỉ chỉ cần xoay mình, bất động cũng có thể ăn đậu hủ của nàng.
Mặt hắn vừa chuẩn bị tiến lại, Liễu Hồ Nguyệt lại nhấc chân, để ở hạ bộ của hắn, hung hăng trừng mắt nói: "Còn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883944/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.