Lam gia chủ rất không hài lòng với lời nói của Liễu Hồ Nguyệt: "Những điều đó đều có căn cứ, chúng ta không dám dây vào. Nếu ám nguyên tố thật sự bắt nguồn từ Liễu gia, nếu không tìm ra vong linh triệu hồi sư kia, có lẽ, chúng ta sẽ đều bị hủy diệt."
"Ha ha, vậy tìm đến như lời ngươi nói là như thế nào? Có phải là chuẩn bị ném một cây đuốc thiêu chết mẫu thân ta hay không?" Liễu Hồ Nguyệt lớn tiếng quát hỏi.
Lam gia chủ bị nàng hỏi như vậy, gương mặt không nhịn được mà đỏ lên, lúc đó hắn cùng Bạch gia chủ đúng là có ý nghĩ như vậy.
Ý tưởng của hắn lại bị một đứa nhỏ nhìn thấu, hơn nữa còn là nữ nhi của nữ nhân mà Lam gia hận thấu xương, trong lòng hắn xấu hổ không tả hết.
Liễu Hồ Nguyệt châm chọc cười: "Yêu không được, sẽ thành hận. Lam gia chủ, may mắn là mẫu thân của ta năm đó không lựa chọn ngươi, thật cảm tạ mấy tin tức đêm nay ngươi nói với ta, về phần tin tức của ngươi có phải thật hay không, ta sẽ lập tức tra rõ. Chỉ cần là thật, giấy chứng nhận trưởng thành của nữ nhi ngươi, ta sẽ không thiếu."
Liễu Hồ Nguyệt không nghĩ tiếp tục cùng hắn nói lời vô nghĩa, xoay người, rời đi...
Sắc mặt Lam gia chủ trắng bệch, bởi vì lời nói vừa rồi của Liễu Hồ Nguyệt xúc phạm mạnh mẽ tới tâm hắn.
Hắn cũng có thể đáp ứng hết thảy mong muốn của Bạch Linh, nhưng Bạch Linh lại không cho hắn cơ hội!
Gió đêm hơi lạnh, Liễu Hồ Nguyệt không trở về phòng, mà ngồi xếp bằng ở phía sau núi thạch đàm Liễu gia.
Nhục cầu từ phía sau vai nàng nhô ra cái đầu nhỏ, thấy Liễu Hồ Nguyệt thanh nhàn, nó liền nhảy ra.
Thân mình tròn tròn lăn một vòng, liền lăn đến bên chân nàng, sau đó ngồi xổm xuống, hai con ngươi màu hồng lóe sáng.
Liễu Hồ Nguyệt mở to mắt cười nhìn nó: "Thế nào, lại đói bụng sao?"
"Ngao ô ——" Nhục cầu lắc đầu, ngồi xổm xuống, sau đó chỉ vào dây chuyền ma thú trên cổ Liễu Hồ Nguyệt, lại phủi lông bày ra vài tư thế, miệng ô ô a a nói một thú ngữ.
Sau đó, Liễu Hồ Nguyệt mới hiểu được: "Ngươi muốn ăn cái này?"
Nhục cầu gật gật đầu.
Sắc mặt Liễu Hồ Nguyệt tối sầm: "Không được, không cho ăn cái này được."
Nàng cầm lấy dây chuyền ma thú, đặt ở trong tay mình. Dây chuyền ma thú tản ra ánh sáng màu vàng, mỏng manh không chói mắt.
Nàng nhắm hai mắt lại, tâm niệm vừa động, tinh thần lực khuyeesch tán bốn phía. Mãi cho đến Cổ Lạc sâm lâm, nàng rõ ràng cảm nhận được Liệt Hỏa hưng phấn, cảm nhận được nó đang chạy ở trong rừng rậm.
Tốt lắm, cũng nên trở lại rồi.
Liễu Hồ Nguyệt truyền âm qua: "Liệt Hỏa, trở về đi!"
"Vâng, chủ nhân."
Trên bầu trời, xẹt qua một đạo ánh sáng màu đỏ chói mắt. Ban đêm, người đang đi trên đường ra sức nhìn lên cũng sáng đỏ vẽ trên nền trời đen kịt, mà thủ vệ hoàng thành cũng thập phần kinh ngạc hô nhỏ.
"Mau nhìn xem, kia là cái gì?"
"Chẳng lẽ là ma thú?"
"Không có khả năng, nếu là ma thú thì đã sớm công thành."
Mọi người thi nhau đoán xem cũng đỏ đó là cái gì.
Mà Liệt Hỏa lại thập phần tiêu sái chạy trên bầu trời, trong nháy mắt, Liệt hỏa báo biến dị đã xuất hiện trước mặt Liễu Hồ Nguyệt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]