Mục Hiểu đưa tôi đến một căn phòng khác, tôi cảm thấy một luồng khí tức âm lạnh từ trong tỏa ra. Mơ hồ mang tới mùi gỉ sét cay nồng sực vào mũi. Đi đến cửa, cậu ta cắm chìa khoá vào, đột nhiên quay đầu nhìn lại, trên mặt vẫn mang theo nụ cười ấm áp, tràn đầy ánh nắng, nhưng khi tôi chạm phải ánh mắt, thật có chút giật mình.
“ cậu đang sợ hãi?” Cậu ta nghiêng đầu có chút nghi ngờ, đôi mắt phủ đầy màn sương đen dày đặc. Lúc này, cậu ta như một thiên sứ biến chất, có thể trở thành một con ác quỷ trong khoảnh khắc tiếp theo.
“Không .” Tôi giả vờ thư giãn. “Có một chút kì lạ tại sao cánh cửa này được mở ra phía trong chứ không phải bên ngoài.” Đúng, tôi chỉ là đang thay đổi chủ đề.
“Ồ, bởi vì nó thích nó.” Mu Xiao mỉm cười.
“Cậu, Cậu là ai?” Tôi thận trọng hỏi.
“Đợi lúc nữa bạn sẽ biết.” Mục Hiểu nói với tôi một cách bí ẩn, chìa khóa trong tay cậu ta vặn vẹo, cánh cửa mở ra một khoảng trống, khí tức càng thêm nồng nặc.
Tôi bí mật chà tấm bảng trong lòng bàn tay, “Đạo sĩ già, lần này thực sự phụ thuộc vào ông rồi.”
Giọng nói tự tin của lão đạo sĩ vang lên, “Yên tâm đi, tuyệt đối không có vấn đề gì.” Nói rồi, ông ta nấc lên một tiếng, trái tim tôi càng thêm sâu hơn.
“Ông uống rượu rồi? Ông có say không?” Tôi lo lắng hỏi trong lòng.
“Không, không, cô, cô yên tâm …” lão đạo sĩ nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-ken-vo/2140639/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.