Trúc Hân đang say giấc bỗng giật mình tỉnh dậy, cô mở mắt ra nhìn xung quanh.
"Trời ơi con mắm thúi mày chịu tỉnh rồi đó hả, mày sốt cao rồi hôn mê hai ngày nay rồi đó. Làm tao lo chết mất. "
Thằng Huy vừa nhìn thấy Trúc Hân tỉnh dậy liền ôm lấy cô khóc sướt mướt. Cô ngơ ngác nhìn xung quanh mới nhận ra mình đang ở trong bệnh viện. Tay vẫn còn đang truyền dịch, cô sờ lên ngực trái tim vẫn còn đập. Thằng bạn thân mười lăm năm vẫn còn sống.
"Sao tao lại ở đây vậy? ".
Trúc Hân nhìn thằng Huy nước mắt nước mũi của nó vẫn còn chảy ròng ròng.
Nó vừa khóc vừa nói.
"Hôm bữa sinh nhật mày tao đem bánh kem qua, định tổ chức sinh nhật cho mày. Nhưng tại trời mưa dữ quá nên đến tối tao mới qua được. Tới nhà thì gọi mãi mày không mở cửa, nên tao mới nhờ bảo vệ mở cửa vừa vào trong nhìn thấy mày nằm trên giường cả người lạnh ngắt hôn mê bất tỉnh. Nên mới đưa mày vào bệnh viện. "
Trúc Hân cảm thấy rất biết ơn Huy, cô cứ nghĩ bị Đại Vĩnh bắt đi sẽ chết rục trong nhà mà không ai hay.
"A… cảm ơn chị em tốt của tao nha, thương mày chết mất ".
Trúc Hân ôm chầm lấy thằng Huy. Nó nhăn nhó đẩy cô ra.
“Tại mày mà tao nghỉ việc hai ngày rồi đó, mày phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tao đó biết chưa”.
Thằng Huy ngoài nhìn thì nói vậy, nhưng trong lòng lại lo lắng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569716/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.