Sau khi được Đại Vĩnh cứu khỏi khu rừng, Trúc hân bị hắn đưa về biệt phủ của hắn.
Vừa vào tới phòng tân hôn lúc nãy hắn ngồi xuống giường. "Lại đây ".
Đại Vĩnh ra lệnh cho Trúc Hân lại gần mình nhưng cô vẫn đứng gần cửa phòng, không thèm để ý sắc mặt khó coi của hắn.
"Anh cứu tôi về đây làm gì? ". Trúc Hân đứng ở cửa phòng nhìn Đại Vĩnh.
"Về làm vợ tôi, tôi không muốn cả ma giới này đồn thổi tôi là một kẻ khắc chết vợ mình trong ngày cưới. Nếu em muốn chết thì hãy đợi thêm mười ngàn năm nữa. "
Đại Vĩnh nhìn Trúc Hân rồi nói. " Lại đây ".
Hắn ra lệnh cho cô đến chỗ của mình nhưng cô vẫn đứng đó.
Đại Vĩnh thấy cô không nghe lời liền vẫy tay một cái, Cả người Trúc Hân liền không tự chủ được mà đi tới giường rồi ngồi ngay ngắn trên đùi của hắn.
"Anh làm gì vậy hả? ". Trúc Hân không phản kháng được cũng chẳng thể của động tay chân được.
"Để tôi xem, tên tép riu lúc nãy có làm em bị thương không".
Đại Vĩnh vén tay áo của Trúc Hân lên, rồi cởi bỏ lớp áo khoác bên ngoài của cô ra. Thấy hắn định cởi tiếp cô vội vàng lên tiếng.
"Tôi không có bị thương anh không cần kiểm tra đâu. "
Đại Vĩnh sắc mặt không đổi hắn nhìn cô một cái rồi thản nhiên nói.
"Nếu em không bị thương thì để tôi kiểm tra xem hàng mà tôi orther về có chất lượng không chứ. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569715/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.