Trăng non treo cao, mảnh lưỡi liềm cong cong trong trắng như cào rách biển đêm đen tối trên đầu du thuyền Lạc Thần.
Đầu đau như búa bổ, nhận thức hỗn loạn, Tần Chí Kiệt nằm co quắp trên sàn nhà, mắt anh vẫn cố dõi theo ánh trăng bàng bạc hắt qua ô cửa sổ nhỏ bé.
Phòng không bật đèn, Tần Chí Kiệt không thể đoán được mình đã bị đánh ngất, bị trói nhốt vào nơi này bao lâu rồi.
Quanh anh yên lặng đến u tịch, du thuyền vẫn chậm rãi di chuyển trên sông.
Không có tiếng còi hụ của cảnh sát.
Tần Chí Kiệt hiểu rằng hành động cất vó đã thất bại.
Sau khi gặp người tự xưng là anh Sấm đó, Tần Chí Kiệt và mấy người khác được sai đi tới những điểm khác nhau trên tầng ba du thuyền. Thang máy dẫn lên tầng trên cùng được cài đặt khóa vân tay, nhiệm vụ của họ là đón khách và đưa những vị khách này lên tầng bốn.
Họ được cho biết đặc điểm nhận dạng của khách hàng đêm hôm đó là đeo nhẫn khảm nụ hoa màu đen trên ngón cái bàn tay phải.
Nhà hàng, phòng trà, phòng giải trí, nhà sách…
Một quý ông vừa cầm dao nĩa dùng bữa một cách lịch lãm, một người chồng lý tưởng vui vẻ đưa vợ con đến phòng spa, một doanh nhân thành đạt vừa chuyện trò thân ái với bè bạn, một quý bà bận váy dạ hội lộng lẫy mới đứng bên giá sách…
Những chiếc nhẫn mặt đen xuất hiện trên ngón cái những con người này giống như một vết rạch lên cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thuong/2564408/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.