“Vũ Nhạc Tinh?” Bùi Quan Độ quay đầu nhìn Thiệu Dã, thấy cậu cười gian xảo, đại khái biết cậu muốn đi làm gì, liền cười hỏi cậu: “Em muốn đi ngày nào?”
Thiệu Dã nghĩ nghĩ, hỏi Bùi Quan Độ: “Ngày mai nhé?”
Đi sớm về sớm, những ngày nghỉ còn lại có thể đi những nơi khác chơi.
Bùi Quan Độ gật đầu: “Được, để tôi sắp xếp.”
Thiệu Dã cười hì hì, sờ cằm, phó viện trưởng Đường công việc bận rộn, không có thời gian về tham dự hôn lễ của cậu và bệ hạ, hay là cậu mang chút quà đáp lễ cho Đường Khải Xuyên đi. Kẹo hỉ thì miễn, mặt trời ở Vũ Nhạc Tinh độc như vậy, mang cho anh ta một lọ kem chống nắng là vừa.
Nhưng phó viện trưởng Đường phải ở lại Vũ Nhạc Tinh lâu như vậy, một lọ có lẽ không đủ, cậu vẫn nên chi mạnh tay, mua thêm vài lọ cho anh ta vậy.
Ở bên cạnh bệ hạ lâu rồi, mình cũng trở nên lương thiện như bệ hạ rồi.
Thiệu Dã lập tức tìm kiếm kem chống nắng trên trang mua sắm. Nghe thấy tiếng cười không giống người chính phái của Thiệu Dã, Bùi Quan Độ cũng bật cười, xấu xa cũng đáng yêu.
Đế hậu đại hôn, ngay cả trang mua sắm cũng có ưu đãi, mua ba tặng hai. Thiệu Dã vung tay hào phóng, mua cho Đường Khải Xuyên mười lọ cỡ siêu lớn. Nếu phó viện trưởng Đường dùng không đủ, cậu có thể mua thêm cho anh ta, hì hì, hoàng hậu không thiếu tiền!
Lúc đó cậu đã nói có thể quẹt thẻ của bệ hạ mà!
Thiệu Dã tắt trang mua sắm, ném quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182971/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.