Bùi Quan Độ gỡ hai tay đang che mặt của Thiệu Dã xuống, hôn lên mu bàn tay cậu, hỏi: “Sao vậy?”
Cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là hoàng hậu của bệ hạ có lẽ càng ngày càng bậy bạ thôi.
Thiệu Dã cười toe toét với Bùi Quan Độ.
Bùi Quan Độ bất giác bật cười, truy hỏi cậu: “Vừa rồi đang nghĩ gì vậy?”
Đôi mắt đen láy của Thiệu Dã đảo tròn, cậu hơi ngẩng đầu, ghé môi vào tai Bùi Quan Độ, chia sẻ câu chuyện cười nhạt nhẽo vừa nghĩ ra cho y.
Bùi Quan Độ: “…”
Quả thật hơi nhạt.
“Vậy hoàng hậu thấy ta khai khẩn thế nào?” Bùi Quan Độ hỏi cậu, đôi mắt xanh lam tràn ngập ý cười.
Ồ?
Bệ hạ cũng bậy bạ ghê, hì hì, đúng là trời sinh một cặp!
Thiệu Dã đưa tay ôm cổ Bùi Quan Độ, không nói gì, chỉ đưa lưỡi l**m môi y.
Giống như một chú mèo con đáng yêu, Bùi Quan Độ cụp mắt nhìn cái lưỡi hồng hồng đang thò ra của cậu, nghĩ thầm nếu có thời gian có thể đến Neverland một chuyến, xem thử trong đó còn có thế giới quan nào thú vị hơn không.
Sau khi bệ hạ cày cấy xong, hai người tắm rửa, ra khỏi phòng tắm, liền ôm nhau ngủ.
Nhiệt độ cơ thể Thiệu Dã hơn Bùi Quan Độ một chút, khi ôm cậu, giống như ôm một con gấu lớn ấm áp.
Cậu gần như là vừa chạm đầu vào gối đã ngủ thiếp đi. Bùi Quan Độ mỗi lần đều ngủ muộn hơn cậu một chút, hôn cậu một cái, rồi s* s**ng cậu, hoặc là cứ nhìn cậu như vậy.
Thật tốt.
Thiệu Dã và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182972/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.