Mười giờ tối, bữa tiệc xa hoa cuối cùng cũng khép lại, khách khứa lần lượt ra về. Đám robot dọn dẹp với những chiếc nơ bướm đỏ rực bắt đầu bận rộn với công việc của chúng.
Bùi Quan Độ và Thiệu Dã tay trong tay trở về tẩm cung. Không biết là vì đây là đêm tân hôn, hay vì bọn họ đã kết hôn không biết bao nhiêu lần trong Neverland, nhưng cảm giác làm hoàng hậu của Thiệu Dã vẫn chưa thật sự ngấm vào đầu cậu.
Cậu nghĩ bụng, sao tự dưng mình lại làm hoàng hậu rồi? Ngày trước rõ ràng chỉ muốn làm cận vệ, thế mà giờ lại một phát bay thẳng lên ngôi hậu. Nghĩ đến chuyện mình và Bệ hạ đã là vợ chồng, rằng từ nay trên đời này không ai thân thiết với mình hơn người này, khóe miệng Thiệu Dã cứ cong lên mãi không hạ xuống nổi. Cậu len lén quay đầu, định lén nhìn Bùi Quan Độ một cái, nhưng vừa quay qua đã bắt gặp ánh mắt thâm tình của đối phương. Bùi Quan Độ đang nhìn cậu, còn cười nữa, không biết đã nhìn bao lâu rồi.
Gió đêm khẽ thổi qua tán cây, lá ngô đồng trên đầu xào xạc rung động. Ở hồ nước gần đó, hai con thiên nga đang quấn cổ vào nhau, say ngủ giữa mặt nước lấp lánh ánh trăng. Thiệu Dã vắt óc suy nghĩ xem mình vừa rồi có lỡ làm mặt gì kỳ quặc không, thì đột nhiên nghe Bùi Quan Độ khẽ nói: “Đêm nay trăng đẹp thật.”
Ánh mắt Thiệu Dã sáng lên. Mình biết câu này nè! Cậu ưỡn ngực, có chút tự hào, nói ngay: “Bệ hạ nói vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182969/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.