Vào tháng thứ hai kể từ khi Thiệu Dã bị lưu đày lên phương Bắc để đào khoai tây, vương quốc Dragun nằm ở phía nam Isha đã bắt tay với vương quốc Orankel ở phía tây, cùng nhau phát động cuộc tấn công vào Isha.
Isha vốn chỉ là một quốc gia nhỏ bé, bình thường chỉ cần một mình Dragun thôi cũng đủ đè bẹp bọn họ, huống chi bây giờ lại có thêm Orankel. Nhà vua già của Isha lờ mờ nhận ra vương quốc này có thể sẽ diệt vong dưới tay mình. Để tránh sau này khi người đời nhắc đến, tên ông lại bị gắn thêm cái mác “Vị vua cuối cùng của Isha”, nhà vua quyết định trước khi đất nước chính thức bị san bằng, ông phải nhanh chóng truyền lại ngai vàng cho con trai hoặc con gái của mình.
Nhưng đám con mà ngày thường nịnh bợ ông hết mực để giành quyền thừa kế, lần này lại chạy còn nhanh hơn cả chớp. Chúng thu dọn hành lý từ sớm rồi bí mật lẻn sang nước khác tị nạn.
Nhà vua già cũng muốn chạy theo, nhưng đến khi xếp hành lý xong, ông mới phát hiện quân đội Dragun và Orankel đã bao vây bốn phương tám hướng, đến cả một con ruồi cũng không thể thoát ra ngoài.
Khi kỵ binh Dragun chuẩn bị tiến vào hoàng thành, nhà vua già dẫn theo một đám tế tư quỳ trong thần điện của Thần Bầu Trời, cầu xin ngài che chở cho Isha. Nhưng càng cầu nguyện, trong lòng ông càng cảm thấy uất ức. Để toàn dân Isha tín ngưỡng Thần Bầu Trời, ông đã nỡ lòng đày đứa con trai ruột của mình, Thiệu Dã, lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182942/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.