Thầy Bùi muốn nuôi một bé mèo con, hay là nhất định phải có một chú mèo đi hia đây?
Thiệu Dã hơi nghiêng đầu, liếc nhìn góc nghiêng của Bùi Hành. Dưới ánh đèn sáng rực, đôi mắt anh sâu thẳm như làn nước mùa thu, sống mũi cao thẳng đầy khí chất.
Thiệu Dã mở miệng, khẽ kêu một tiếng: “Meo~”
Bùi Hành bật cười, vươn tay xoa nhẹ mái tóc cậu, rồi nói: “Đi thay đồ đi, anh dẫn em ra biển nhảy một điệu.”
“Em không biết nhảy.” Lúc nãy khiêu vũ, cậu giẫm lên chân thầy Bùi không biết bao nhiêu lần. Thầy ấy thật sự không thấy đau sao?
Bùi Hành cười nhạt: “Anh dạy em, đi không?”
Ừm… đi thì đi. Dù sao bây giờ cậu cũng chẳng có việc gì làm.
Bầu trời bên ngoài đã hoàn toàn tối đen. Thuyền đến đón các khách mời phải hai tiếng nữa mới cập bến. Thiệu Dã theo Bùi Hành ra bãi biển, nơi ánh trăng lưỡi liềm vắt ngang bầu trời, tỏa ánh bạc dịu dàng phủ lên mặt biển. Những con sóng trắng xóa đua nhau tràn lên bờ cát mềm.
Bùi Hành nắm lấy tay Thiệu Dã, cùng cậu khiêu vũ trên bãi cát.
Vậy là tập bốn của 《 Định mệnh an bài 》 chính thức khép lại. Một tuần sau, chương trình sẽ phát sóng bản dựng hoàn chỉnh, kèm theo một số phân đoạn hậu trường mà khán giả chưa từng được thấy trong livestream.
Đến 10 giờ 30, thuyền đón các khách mời rời đảo cuối cùng cũng cập bến. Nhưng trước đó, đã có vài vị khách đủ giàu để đi trực thăng về thẳng nhà rồi.
Lúc Thiệu Dã xuống thuyền, đã gần 12 giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182927/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.