Sáng hôm sau, Lộ Nhan tỉnh dậy từ sớm. Cả người bị anh ôm đến ê ẩm. Cô cẩn thận gỡ tay anh ra, ngồi dậy xoa nắn cơ thể. Nhìn qua anh còn đang ngủ ngon lành, Lộ Nhan liếc xéo khi nhớ lại đêm qua. Cảm giác đang được đưa lên thiên đường thì bị thả xuống sẽ như thế nào? Chính là rất tức giận. Hàn Phong Đằng ngọ nguậy ôm lấy gối ôm rồi lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Khiết Lộ Nhan giơ tay muốn đánh anh một cái rồi lại dừng lại.
-Đồ chồng tồi!
Nói rồi cô bỏ xuống giường đi làm vệ sinh cá nhân. Xuống nhà nhìn qua một thoáng, cô bước vào bếp nhìn bàn ăn sáng đơn giản nhưng đầy đủ chất dinh dưỡng. Dì Tư vừa thấy cô đã khẽ cười hiền.
-Thiếu phu nhân ăn sáng đi ạ.
-Dạ, dì Tư ăn với con luôn đi ạ. Hôm nay Phong Đằng chắc không ăn sáng. Tối qua anh ấy đi tiếp khách về trễ, có chút hơi mệt nên để anh ấy ngủ.
-Tôi ăn rồi, thiếu phu nhân cứ ăn đi.
-Dì đừng có như vậy mà, ngồi ăn với con đi.
Lộ Nhan năn nỉ một lúc dì Tư mới đồng ý ngồi xuống ăn cùng cô. Dù đã là phu nhân của Phong Đằng nhưng Lộ Nhan vẫn luôn đơn thuần và sống giản dị. Một bước lên mây nhưng lại được mọi người vô cùng yêu quý.
Phong Đằng tỉnh dậy đã là quá trưa. Anh mệt mỏi ôm cái đầu nặng trịch của mình. Đêm qua, anh chỉ nhớ mình bị trút rượu đến mê man. Chẳng nhớ tại sao có thể về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3742078/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.