Biết tin Lộ Khiết đồng ý kết hôn với Phong Đằng, ông bà Khiết cũng lấy làm hạnh phúc. Không ham giàu sang hay phú quý, tiếp xúc với Phong Đằng gần hai tháng, ông bà cảm nhận được rằng anh có thể khiến cô hạnh phúc. Đối với ông bà mà nói, Lộ Nhan chính là báu vật vô giá. Họ không đánh đổi cô để lấy giàu sang, họ chỉ mong niềm hạnh phúc sẽ đến với cô. Hơn nữa, cháu của họ cần có ba, có một gia đình trọng vẹn. Làm cha, làm mẹ sao ông bà có thể không hiểu tình cảm gia đình quan trọng thế nào đối với sự phát triển của con trẻ.
Sau hai tuần suy nghĩ, Lộ Nhan quyết định lên lại thành phố S cùng anh. Dẫu sao cô cũng đã quyết định kết hôn, cũng cần có trách nhiệm với với cuộc hôn nhân này. Ngồi trên xe, Lộ Nhan liên tục nhìn ra ngoài cửa sổ miên mang với những suy nghĩ. Không ngờ rằng, sẽ có cái ngày mà Lộ Nhan cô phải làm những điều mà cô không muốn.
Phong Đằng lái xe, lâu lâu vẫn liếc nhìn qua cô. Khoảng một lúc lâu, anh quyết định phá tan đi cái không khí im lặng, ngột ngạt bên trong xe.
-Lộ Nhan, anh dự sẽ đưa ba mẹ em cùng lên đây sống với chúng ta.
-Không cần đâu, ba mẹ không thích sự ồn ào. Ông bà chỉ muốn bình yên sống từng ngày ở quê thôi.
-Ừm, vậy anh sẽ cho người tu sửa lại căn nhà.
Lộ Nhan đưa mắt nhìn qua anh, qua một lúc liền lắc đầu.
-Không cần đâu, sau này tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3735243/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.