Bà Hàn trong lòng nhiều áy náy nhưng có được người con dâu ưng ý như cô thì bà tình nguyện cam tâm làm người ác. Dù sao lỗi lầm của bà cứ đổ hết lên đầu Hàn Phong Đằng, anh sẽ thay bà bù đắp lỗi lầm cho cô. Cứ xem như bà không biết gì cả.
Nhìn bà Hàn với Lộ Nhan tâm tình với nhau, Hàn Phong Đằng biết mình sắp làm con ghẻ rồi. Có được cảnh tượng này, anh không biết nên trách bà hay nên thầm cảm ơn bà nữa. Không có bà chắc con đường theo đuổi Lộ Nhan của anh còn dài dài mất. Nhìn đồng hồ đã trễ, Phong Đằng đứng dậy xin phép ông bà được đưa Lộ Nhan về biệt thự nghỉ ngơi. Bà Hàn có gợi ý cho cả hai ở lại Hàn gia nhưng anh đã từ chối. Lộ Nhan cũng chào hai ông bà rồi cùng anh ra về.
Phong Đằng đưa cô về biệt thự. Vừa vào nhà, Lộ Nhan theo thói quen cũ tiến về phòng mình. Bàn tay cô bị anh nắm lại, Phong Đằng nở nhẹ một nụ cười nhìn cô.
-Chúng ta ở chung phòng.
-Chuyện này... có vẻ không cần thiết lắm.
-Chúng ta rồi cũng sẽ kết hôn, em rồi cũng sẽ trở thành vợ của anh.
-Nhưng mà...
-Anh hứa, anh sẽ không làm gì em hết. Chỉ cần cho anh một đặt ân duy nhất là được ngủ cùng em. Bấy nhiêu thôi là đủ rồi.
Lộ Nhan suy nghĩ một lúc cuối cùng cũng gật đầu. Phong Đằng khế cười nắm tay cô lên lầu. Căn phòng của anh quá rộng lớn, nó khác xa với căn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3735539/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.