Cảm giác mọi thứ gần như sụp đổ, từng nhát dao một như đâm thẳng vào sâu tim anh. Là quá khứa anh quá chủ quan, là anh vô tư nghĩ rằng sẽ không bao giờ yêu một ai đó, sẽ không để cuộc đời phải bận tâm đến hai chữ là gia đình. Anh thích một cuộc sống tự do, anh nghĩ gia đình là thứ gượng ép không thoải mái. Anh không thích đi đâu cũng phải hỏi ý kiến ai đó, càng không muốn làm gì cũng phải để ý đến tâm trạng một người, anh không thích cái cảnh đi làm thì mệt mỏi, về nhà thì bị vợ cằn nhằn, càng không thích cuộc sống lúc nào cũng bị quấy rầy bởi những đứa trẻ.
Nhưng hình như anh đã sai rồi, sai ngay từ khi cô xuất hiện. Một Lộ Nhan hoạt bát, năng nổ đã khiến trái tim anh rung động. Anh dần biết đến yêu thương, biết đến những cái gọi là cảm xúc. Biết được yêu một người là cảm giác tuyệt vời như thế nào. Biết được rằng bản thân sẽ rất hạnh phúc khi được người ấy quan tâm và lo lắng, cũng biết được rằng quan tâm người khác cũng là một dạng của hạnh phúc.
Anh muốn ở cạnh cô mỗi ngày, muốn nghe những lời cần nhắn quan tâm của cô, muốn để ý những cảm xúc của cô. Anh nhận ra mình của bây giờ đã khác trước rất nhiều. Một Hàn Phong Đằng có trách nhiệm với cuộc sống của mình hơn và cũng muốn gánh vác trách nhiệm của một người chồng, một người cha. Chẳng biết những điều này, khi anh nhận ra có phải đã quá muộn hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3730917/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.