Đứng một lúc ngoài hè, Lâm Chấn Lãng cũng không hiểu sao bạn anh lại có thể thích Lộ Nhan. Và dĩ nhiên anh cũng không thể cấm cản điều đó. Tranh đấu với bạn thân ư? Lâm Chấn Lãng anh không sợ. Anh tin rằng tình yêu của anh sẽ giành được chiến thắng, đến lúc đó anh chẳng phải có thể cười nhạo tên bạn trời đánh kia sao?
-Từ nhỏ tới giờ chúng ta chưa từng đấu đá nhau nhưng chắc chắn tôi cũng sẽ không nhượng bộ cậu.
Chấn Lãng nhướn vai bước vào nhà. Anh lễ phép cười tươi cúi chào ông bà Hàn. Nụ cười của anh đã thu hút ánh mắt của Hàn Phương Vy. Từ nhỏ, Phương Vy đã luôn quấn lấy anh, được anh yêu thương và chăm sóc từ nhỏ nên cô đã dần thích anh. Còn nhớ thời đi học, bất kể ai khiến cô chịu uỷ khuất dù là rất nhỏ anh cũng thay mặt cô xử lý. Là anh lúc ở nào cũng ở bên cạnh cô và cho cô cảm giác an toàn. Thích anh lâu như vậy lại không dám ngõ lời vì sợ sẽ bị từ chối, cũng sợ rằng sẽ mất đi một người anh trai yêu thương.
Chấn Lãng vui vẻ đưa tay xoa nhẹ đầu cô. Phương Vy chau mày cản tay anh đang làm loạn trên đầu mình lại. Cô còn đang rất giận vì biết tin anh thích người khác đấy, đừng có mà đụng vào người cô.
-Anh đừng có mà làm rối tóc em. Người ta đang xinh đẹp, mỗi lần gặp anh liền ra bộ dáng ma chê quỷ hờn.
Ông bà Hàn bật cười, gọi người làm mang chén đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3726876/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.