Cái nắng của ngày mới thật khiến cho những người lâu ngày mới được nghỉ ngơi như Hàn Phong Đằng phải bực mình. Hất tung chiếc mền trên người, anh đứng dậy kéo rèm cửa nhìn ra ngoài đường phố.
-Thật tình!
Quay người vào trong làm vệ sinh cá nhân, nhìn bản thân đã ưu tú trong gương anh mới bước xuống nhà. Khiết Lộ Nhan hôm nay lại dậy từ sáng sớm, cô quét dọn sân vườn, chuẩn bị đồ ăn sáng, từng chút một đều làm rất cẩn thận khiến dì Tư cũng không cơ hội tranh giành.
Vậy mà tên Phong Đằng đó sáng ra đã mang một khuôn mặt đầy tà khí nặng nề. Lộ Nhan nhìn qua cũng cảm thấy ớn lạnh trong người, tốt nhất là không nên chọc giận anh. Đặt lên bàn ly sữa ấm, cô khẽ cười giữ lễ phép cúi đầu.
-Thiếu gia uống sữa đi ạ.
-Ừm.
Anh không ngước mắt lên, vẫn chăm chăm nhìn vào tờ giấy báo thị trường. Khiết Lộ Nhan nheo mắt nhìn qua nhưng bản thân lại không hiểu chút gì. Đầu óc cô đơn giản như vậy, mấy cái tài liệu số sách kinh doanh, thật sự không phù hợp.
Lúc này, một nam nhân khác bước tự nhiên xuất hiện. Lộ Nhan trố mắt nhìn, người này vậy mà không cần bấm chuông cửa lại trực tiếp có thể vào đây. Trong đầu thầm nghĩ không biết anh chàng này là ai mà lợi hại như vậy.
“Trời đất, có khi nào đây mới thật sự là người yêu của cái tên Phong Đằng kia. Còn cái cô Khả Yên hôm qua, chắc chỉ là bình phong… hahaha, nghĩ thôi cũng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3725978/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.