Khương Vân Nhiễm không cần nghe thêm, dưới lầu nói gì nàng cũng không để tâm nữa.
Việc này tuy nhỏ, nhưng có liên quan đến một tú nương không thuộc lục tịch trong cung, lại dính tới ba hoạn quan, một cung nữ, còn có cả Thôi Ninh Tần, nếu muốn tra rõ, không thể qua loa được.
Tính nết Cảnh Hoa Diễm từ trước đến nay vốn cẩn trọng, không dễ bị lừa gạt. Sau khi dặn dò mấy câu đơn giản, hắn liền dẫn theo ba vị phi tần lên lầu Lãm Nguyệt Các.
Vừa nghe tiếng bước chân, Khương Vân Nhiễm đã giật mình như chim sợ cành cong, lập tức đứng dậy, nấp sau bình phong, không dám lên tiếng.
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện,..v..v.. là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Cảnh Hoa Diễm bước lên, đảo mắt nhìn qua tấm bình phong, rồi ngồi vào ghế chính, chậm rãi nói:
“Đều ngồi cả đi.”
Ba vị nương nương cùng ngồi xuống. Sau bình phong, Khương Vân Nhiễm vẫn còn run rẩy, không dám thở mạnh.
Thôi Ninh Tần tâm trạng bất ổn, trong lòng chất đầy uất ức, không muốn để ý đến ai.
Nguyễn Bảo lâm thì chỉ lo hôm nay có náo nhiệt gì, hoàn toàn không chú ý đến người nấp sau màn.
Chỉ có Tô Bảo lâm là mới bị gọi lên, vốn không liên quan gì, cho nên ngồi thảnh thơi, chẳng có gì bận lòng. Vừa lên lầu, nàng ấy đã để ý tới sau bình phong còn có người.
Bình phong là bức sơn thủy hai mặt, tranh thêu mờ mờ, nhìn không rõ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-nuong-nuong-vinh-sung-bat-suy/4799498/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.