Khương Vân Nhiễm bước nhanh trên đường cung, thân ảnh lẫn vào bóng tối.
Giờ này đã quá canh hai, các cung đều khóa kín, lệnh giới nghiêm đã ban. Đường cung vắng ngắt, đèn đuốc cũng tắt hết.
Để tiết kiệm, trong cung chỉ đốt đèn một lượt mỗi tối ở lối chính, sau đó không thêm sáp, không đốt lại.
Mấy ngõ nhỏ quanh co thì chẳng có đèn, đêm đến tối đen như mực, yên lặng đến rợn người.
Tường cung cao ngất, rêu phong lạnh lẽo, chỉ có ánh trăng soi mờ con đường đá xanh dưới chân, đủ để thấy mờ mờ lối đi.
Khương Vân Nhiễm đi như gió, không dừng bước.
Con đường nàng chọn vốn hẻo lánh, ngày thường cũng chẳng có lính Kim Ngô tuần tra.
Bản đồ Trường Tín cung, nàng đã ghi nhớ từ lâu. Lúc vừa bắt đầu trù tính, nàng đã đích thân đến Ngọc Kinh dò đường, xem trước lối đi.
Làm gì, nàng cũng tính trước đường lui.
Chỉ chưa đến hai khắc, nàng đã tới cửa Đông Bình – nơi cung nhân, ti phu, người làm rau củ ra vào cung mỗi ngày.
Trường Tín cung đêm nay yên tĩnh lạ thường, chỉ có Đông Bình môn vẫn còn hàng dài cung nhân đang chờ kiểm tra để xuất cung.
Công việc trong cung nhiều việc gấp, không thể chỉ xử lý ban ngày, bởi thế cửa này mười hai canh đều mở, ngày đêm đều có người ra vào.
Giờ phút này, kẻ đứng đợi đa phần là cung nhân các ti cục, cần sớm ra ngoài lo liệu việc sớm mai.
Nam nữ, già trẻ đều có, thêm Kim Ngô vệ giữ cổng và hoạn quan kiểm soát, ước chừng ba bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-nuong-nuong-vinh-sung-bat-suy/4799490/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.