Tiêu Hề Hề mơ thấy bản thân đang được ăn kem ly, 1 bàn chất đầy kem với rất nhiều
hương vị khác nhau.
Đang lúc nàng ăn đến quên cả trời đất, chợt nghe tiếng có người gọi mình.
Tiêu Hề Hề lập tức tỉnh lại.
Mở to đôi mắt, kem ly đã không thấy đâu.
Lúc này trước mặt chỉ còn lại khuôn mặt lạnh lùng của nam nhân.
Tiêu Hề Hề hơi sửng sốt:
- Thái Tử điện hạ!
Nàng nhanh chóng dựa vào tường mà đứng lên hành lễ.
Bởi vì vừa mới tỉnh ngủ, đầu óc nàng còn chưa kịp tỉnh táo, động tác hành lễ cũng có chút
vụng về, trông nàng có hơi chật vật.
Lạc Thanh Hàn ánh mắt sâu thẳm nhìn nàng, nhẹ giọng hỏi:
- Sao nàng lại ngồi ở đây?
- Lần trước không phải chàng cho người đem đến cho thiếp 1 giỏ dâu sao? Thiếp thân đã
ăn một ít, còn lại đã để Bảo Cầm làm mứt dâu, mứt này ăn rất ngon. Vừa có thể phối hợp
với sữa bò, vừa có thể cho vào trà sữa. Thiếp thân cảm thấy hương vị rất ngon, liền cố ý
đem đến cho chàng một ít.
Nàng vừa nói vừa đem bình gốm trong tay đưa ra, như dâng lên 1 báu vật.
Lạc Thanh Hàn tiếp nhận bình gốm, thuận tay đưa cho Thường công công đang đứng phía
sau.
Lạc Thanh Hàn nắm tay Tiêu Hề Hề, phát hiện ngón tay nàng có chút lạnh, hắn hỏi:
- Nàng đã chờ ở đây bao lâu rồi?
- Thiếp thân dùng bữa tối xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3353040/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.