Cam Phúc cho rằng Hoàng Đế sẽ đi xem Thái Tử, nhưng Hoàng Đế chỉ ngồi một lát rồi lại nằm
xuống, xem ra là muốn tiếp tục ngủ.
Cam Phúc không đoán ra được tâm tư của Hoàng Đế, hắn cũng không dám hỏi nhiều, tiến lên thổi tắt
nến, nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Cứ như vậy, 1 canh giờ nữa lại lặng lẽ trôi qua.
Hoàng Đế lại gọi Cam Phúc vào, hỏi thăm tình hình của Thái Tử.
Cam Phúc thành thật trả lời:
- Thái Tử vẫn còn đang quỳ trong thiên điện, chưa từng di chuyển.
Lúc này, lửa giận trong lòng Hoàng Đế cũng đã nguôi ngoai.
Ông ngồi trên giường, vẻ mặt không có bất kỳ biểu cảm gì.
Vạn Tiệp Dư cũng giật mình tỉnh giấc, nàng nhìn không ra hỉ nộ của Hoàng Đế, do dự 1 chút, vẫn là lên
tiếng khuyên nhủ:
- Bệ hạ, chi bằng để cho thần thiếp thử đi thuyết phục Thái Tử?
Hoàng Đế nhìn về phía nàng:
- Thuyết phục thế nào?
Vạn Tiệp Dư dịu dàng nói:
- Đương nhiên là khuyên hắn nên biết thông cảm cho người một chút. Giữa phụ tử không có giận hờn qua
đêm, cho dù giữa người và Thái Tử có chút mâu thuẫn nhỏ, qua một khắc cũng sẽ tiêu tán. Mặc kệ thế nào
đi nữa, người đối với Thái Tử luôn luôn là yêu thương, bảo vệ. Dù Người có làm chuyện gì, cũng là vì
muốn tốt cho hắn.
Hoàng Đế nhìn khuôn mặt trẻ tuổi xinh đẹp của nàng, trầm ngâm giây lát, bỗng nhiên hỏi một câu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3353039/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.