“Hoắc Duẫn Đình! Tôi thậtsự thực chán ghét anh!”
Những lời này trước kiacũng từng nghe qua, thời điểm mỗi khi cô nói luôn mang theo tâm tình giận dữcủa cô gái nhỏ, hắn cũng chỉ xem là việc không đáng lo.
Nhưng lần này, hai mắtcủa cô phiếm hồng, trên mặt không có nửa điểm dấu hiệu là nói đùa, lời nói rangữ khí mạnh mẽ, có thể nghe ra được có vài phần oán hận. Khi từng tiếng gằn ranhảy vào bên trong lỗ tai của hắn thì trở nên dị thường đả thương người.
Ánh mắt Hoắc Duẫn Đìnhlập tức trở nên lạnh lẽo, vốn dĩ tay cầm ly rượu đang chậm rãi buông xuống.Trong túi quần có hộp thuốc lá, bình thường khi xã giao muốn dùng, có đôi khiphiền lòng cũng sẽ rút một điếu. Đem hộp thuốc lá lấy ra châm một điếu, vụn tànthuốc kia lả tả lạnh lùng nằm ở trên bàn cơm. Hắn kẹp lấy điếu thuốc, đặt bênmiệng hút một hơi rồi thả khói, ánh lửa loe lóe lúc sáng lúc tối.
Vạn Quý Phi tâm tình lúcnày rất phiền chán, bởi vì sư huynh phủ nhận có ý với cô. Sau khi cô hung ácnói ra miệng, người này lại trầm mặc làm cho cô cảm thấy chính mình thật sự quáđáng.
Hắn kỳ thật không sai, sưhuynh không thích cô cũng không sao, làm sao có thể tức giận như vậy, thuần túylà vì ở trong nỗi khổ muốn tìm lý do nhằm phát tiết mà thôi.
Ánh mắt bất tri bất giácmờ mịt ngưng đọng, cô tay cầm lấy ly rượu lên, đem chất lỏng trong suốt toàn bộtuôn vào trong cổ họng.
Rượu không cay, thậm chícòn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-gia-lam/2458334/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.