“Anh trai?”
“A!” Nghe hai chữ nhưthế, Vạn Quý Phi kinh hãi. Má ơi, lúc trước vì sợ Tiếu Hà hiểu lầm, cô mới tungcho Hoắc Duẫn Đình một cái danh phận cho an tâm, hiện tại thế nhưng lại làm chohai người này mặt giáp mặt.
Lòng sợ hãi bị phanh phuimọi chuyện, dưới tình thế cấp bách, vội quay người lại Vạn Quý Phi kiễng chânlấy một tay che miệng Hoắc Duẫn Đình lại, kích động kêu: “Anh hai, anh hai, emgiới thiệu với anh đây là sư huynh Tiếu Hà của em!”
Hoắc Duẫn Đình trừng mắtnhìn cô, nãy giờ vẫn không hề xem nhẹ khuôn mặt đang nháy mắt ra hiệu kia. Bàntay nhỏ bé mềm mại mà ấm áp phủ trên miệng, hắn bắt lấy chậm rãi kéo ra.
“Sao lại vội vã giớithiệu như vậy làm gì? Anh đã biết.” Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt Vạn Quý Phi,lại nhìn sang phía Tiếu Hà, bên môi tươi cười thoạt nhìn mang theo chút sâuthẳm khó lường: “Là sư huynh sao, xin chào.”
Thấy hắn tiếp thu ám chỉcủa cô, Vạn Quý Phi không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm, mới dám đem hai chânkiễng lên vừa rồi hạ xuống.
Chuyện gì vậy? Sau khibình tĩnh trở lại, Tiếu Hà mỉm cười đối với Hoắc Duẫn Đình chào hỏi: “Xin chàohọc trưởng.”
“Hai đứa vừa rồi đi đâuvậy?”
“Quý Phi có điểm khôngvui, chúng em đi uống chút đồ uống.”
“Không vui? Vì sao?” HoắcDuẫn Đình cúi đầu xuống nhìn cô, vẻ mặt còn thật sự nghiêm túc hỏi.
“Không… Không có gì nữarồi!” Vạn Quý Phi quyệt miệng cúi đầu. Hắn thật đúng là biết phối hợp diễn trò,lòng buồn bực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-gia-lam/2458336/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.