Thời điểm Vạn Quý Phitỉnh lại, trong phòng máy điều hòa thổi vù vù. Cô sờ sờ hai cánh tay lạnh nhưbăng, gió lạnh đánh úp khiến cô mãnh liệt đánh một cái hắt xì thật kiêu.
Đây là làm sao?
Giãy dụa khởi động thânmình, cái cảm giác đầu tiên chính là đầu đau đớn giống như búa bổ.
“A!” Say rượu, đây là tácdụng phụ của việc say rượu trong truyền thuyết, thực mệt mỏi. Cô khe khẽ rênrỉ, ôm đầu ngồi thẳng dậy.
Bên trong phòng u ám, mắtquét một loạt căn phòng, phòng này cách phòng tắm bên phải một tấm thủy tinhtrong suốt, màu trắng mang theo hơi lạnh như băng. Bên trái là màn che cửa sổmàu cà phê ngăn cách cảnh vật bên ngoài, cũng không rõ lúc này là khi nào rồi.
Trang hoàng mới mẽ taonhã, giống như là khách sạn.
Cô cả kinh, vội vàng sờsờ trước ngực, quần áo còn nguyên vẹn ở trên người, cô nhẹ nhàng thở ra một hơinhẹ nhõm. Hai chân giật giật, buông xuống đất, đầu càng đau đến lợi hại.
Giẫm lên đệm thảm dày,thoáng đứng lên, ánh mắt lại quét nhìn xung quanh một vòng nữa, cuối cùng dừnghình ảnh ở trên bàn học. Nơi đó có cái bảng tên, cô đi qua lấy lên xem, là tờxác nhận thuê phòng, mà trên mặt đính tên Hoắc Duẫn Đình, bên cạnh bảng tên còncó một tờ hóa đơn. (chém đẹp câu cuối)
Cho nên nơi này là phòngcủa hắn? Cô ném tờ giấy, đỡ trán ngồi trở lại trên giường, não nhớ lại từngđoạn ký ức vụn vặt tối hôm qua khi ăn cơm. Sư huynh nói là hiểu lầm, ám chỉrằng hắn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-gia-lam/2458333/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.