Phòng bệnh lại khôi phục yên tĩnh. Lúc này, Triệu Ngu biết, là thật sự yên tĩnh.
Tuy rằng Tiết Trạm, Tiết Tử Ngang cùng Lăng Kiến Vi đều là bộ dạng có chuyện muốn nói, nhưng lại không ai mở miệng, chỉ yên lặng mà ngồi ở một bên.
Triệu Ngu chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi, khó khăn xê dịch thân mình nằm xuống, Tiết Tử Ngang cùng Lăng Kiến Vi nhanh chóng đỡ cô nằm xuống, điều chỉnh cho cô tư thế thoải mái, để cô có thể nghỉ ngơi.
Cô cũng không muốn nói chuyện, cũng không biết bao giờ ba người họ sẽ rời đi, chỉ là khi ngủ đến mơ màng, phảng phất như trở lại những năm còn học đại học.
Trang Diệp khi đó như ánh mặt trời, thoải mái cười đến tỏa sáng, cho dù đi đến đâu, cũng đều vô cùng thu hút ánh nhìn của mọi người.
Cô khi đó, cũng rất nhanh chìm đắm, một người ưu tú như vậy thì ai mà có thể không chú ý cơ chứ?
Cô chỉ là một người bình thường, cô thích vẻ đẹp trai cao lớn của anh, thích tươi cười sang sảng của anh, luôn chìm đắm vào trong sự ôn nhu và sủng ái của anh.
Nhưng dần dần cô mới biết được, tất cả sự hoàn mỹ của anh chỉ là vẻ bề ngoài, anh cũng sẽ vẫn tự ti, sẽ sợ hãi, anh còn mẫn cảm và yếu ớt hơn so với cô, và anh luôn có cảm giác không an toàn.
Cô còn nhớ rõ giữa trưa một hôm nào đó, anh đột nhiên hỏi: “Đường Hi, nếu có một ngày em phát hiện ra anh căn bản không hề tốt như em nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808066/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.