Âm thanh thang máy truyền đến từ góc hành lang, hẳn là Trang Diệp rời đi, Kỷ Tùy vẫn lẳng lặng đứng ở cửa phòng bệnh như cũ, ngơ ngác mà nhìn người ở bên trong.
Là Triệu Ngu, cũng là Đường Hi? Hay là, là một người khác?
Nhưng mà bất luận là ai, cũng đều là người mà anh chưa từng hiểu được, thậm chí là người xa lạ… chưa bao giờ từng gặp qua.
Thời điểm này, phải nói cái gì đây?
Hỏi cô vì sao lại gạt mình, hỏi cô có từng thật lòng thích mình hay không? Đáp án thực rõ ràng, anh cần gì phải tự mình rước lấy nhục?
Hỏi cô mấy năm qua sống như thế nào, hỏi cô hiện tại có khỏe không? Không cần hỏi anh cũng có thể tưởng tượng được, tất cả những thống khổ mà cô đã phải trải qua.
Hỏi cô có hận anh không, có ghê tởm anh không? Đáp án cũng thực rõ ràng, anh là người nhà họ Trang, cô làm sao mà có thể không hận?
Bốn mắt nhìn nhau hồi lâu, anh rốt cuộc cũng mở miệng: “Em muốn… cổ phần của Lan Tỉ ở trong tay tôi phải không?”
Triệu Ngu bình tĩnh nhìn anh: “Đúng.”
Mờ mịt mà đứng ngơ ngác một lúc lâu, Kỷ Tùy mới nói: “Được.”
Sau đó anh xoay người chậm rãi bước theo hướng Trang Diệp rời đi.
Triệu Ngu biết, anh sẽ đưa cho cô.
Bởi vì anh đã sớm hứa với cô, anh là một người rất coi trọng chữ tín, mặc kệ hiện tại cô biến thành người như thế nào, anh cũng đều sẽ cho.
Chỉ là nhìn bóng dáng thê lương của anh, Triệu Ngu cảm thấy trong lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808067/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.