Giọng nói trang trọng kia là của Lý Ma Ma và sự xuất hiện của bà buộc Tiểu Ngọc phải e dè không dám nhìn. Nàng len chân đứng nép sau lưng Chữ Hào Thiên.
Lý Ma Ma nói dứt câu, khoan thai bước từng nấc thang đi xuống và bà chỉ dừng bước sau khi đối mặt với tổng trại chủ Chữ Hào Thiên.
Lý Ma Ma ôn nhu nói:
- Mụ đây không dám xen vào công việc của tổng trại chủ, nhưng khi nghe những lời sàm ngôn của nha đầu Tiểu Ngọc thì không thể đứng yên được nữa.
Chữ Hào Thiên lườm Lý Ma Ma:
- Lý lão bà cho những lời của Tiểu Ngọc cô nương là sàm ngôn ư?
- Tất nhiên là sàm ngôn rồi, và mụ đây buộc phải dạy cho nha đầu Tiểu Ngọc một bài học, nếu không Dạ Nguyệt Lâu này chẳng thể nào lưu được chân khách thập phương.
Lý Ma Ma quay sang nhìn Tiểu Ngọc:
- Nha đầu sao còn chưa bước ra trước mặt ta mà chịu tội, hay ngươi có ý chống lại cả ta nữa?
Tiểu Ngọc bối rối nép luôn vào sau lưng Chữ Hào Thiên.
Lý Ma Ma hừ nhạt một tiếng:
- Xem chừng nha đầu không còn biết tuân theo sự chỉ huấn của mụ già này.
Lý Ma Ma vừa nói vừa vung tay toan vồ tới chộp trảo bào búi tóc của Tiểu Ngọc, thế nhưng Chữ Hào Thiên đã nhanh hơn thủ pháp của Lý Ma Ma. Y chỉ khẽ nhấc bộ đã án ngữ che chắn cho Tiểu Ngọc.
Chữ Hào Thiên nghiêm giọng nói:
- Chuyện chưa vỡ lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-kiem-u-linh/1973232/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.