Liền sau câu nói nhạt nhẽo đó thì mùi xạ hương đã khỏa lấp tất cả không gian đại sảnh Dạ Nguyệt Lâu. Mùi xạ hương khiến cho bọn lục lâm đang hiện diện tại gian đại sảnh Dạ Nguyệt Lâu phải đờ đẫn.
Chủ nhân Ma Cung Tiêu Thái Ngọc di dời gót sen uyển chuyển bước vào. Đi ngay sau lưng nàng là Tam Ma Hoạt Sát Tằng Mậu, Tỉnh Câu và Đoạt Hồn Ma Nhân Tảng Bân. Sự xuất hiện của Thất Sắc Ma Nữ, chủ nhân Ma Cung buộc không gian trong gian đại sảnh bất giác trở nên nặng nề căng thẳng.
Tiêu Thái Ngọc chấp tay sau lưng, rọi ánh thu hồn trong vắt nhìn lướt qua một lượt, rồi dừng lại đóng đinh vào mặt Lý Ma Ma. Nàng trang trọng nói:
- Bổn cô nương có đủ tư cách làm chủ nhân pho tượng kim thân La Hán của Nguyên Thiên Phục chứ?
Lý Ma Ma nhìn Tiêu Thái Ngọc, e dè nói:
- Mụ đoán không lầm, cô nương chính là Tiêu Thái Ngọc.
- Mụ nhận ra ta đó. Đã nhận ra sao còn chưa ngoan ngoãn đi lấy pho tượng kim thân La Hán trao cho bổn cô nương?
Lý Ma Ma bặm môi lưỡng lự.
Tiêu Thái Ngọc mỉm cười nói:
- Mụ cứ đi lấy pho kim thân La Hán trao cho bổn cô nương, còn lũ lục lâm càn rỡ này để bổn cô nương đuổi chúng đi dùm mụ.
Chữ Hào Thiên nghe Tiêu Thái Ngọc nói ra lời khinh bạc đó, tức giận quát:
- Nha đầu nghĩ mình là ai mà dám ngang tàng vậy chứ?
Tiêu Thái Ngọc quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-kiem-u-linh/1973230/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.