Gian đại sảnh Dạ Nguyệt Lâu thật là nhốn nháo bởi sự có mặt của những cao thủ bảy mươi hai trại lục lâm. Và tất nhiên trong chúng cao thủ lục lâm, nổi bật nhất là Chữ Hào Thiên.
Chữ Hào Thiên với thân hình vạm vỡ như một gã hộ pháp, vận võ phục thắt đai đen, áo phanh ngực để lộ một vùng ngực phẳng lỳ nổi cuộn những thớ thịt. Hàm râu quai nón, chân mày xếch ngược, y đúng là một phiên bản của Trương phi tái sinh.
Chữ Hào Thiên uống rượu như uống nước. Y uống rượu mà chẳng cần dùng đến chén.
Cứ đến phiên thì gã lại bê cả vò rượu mười cân lên ngửa cổ tu ừng ực. Trông cách Chữ Hào Thiên uống rượu mà những tưởng y đang bị một cơn khát đến cháy cổ.
Đặt vò rượu xuống bàn, Chữ Hào Thiên đảo cặp mắt sáng ngời, lia qua một lượt tất cả bọn thuộc nhân đang chén thù chén tạc. Chỉ một cái lia mắt đó thôi, nhưng bọn thuộc nhân lục lâm bảy mươi hai trại đều tự đặt chén xuống, hướng mắt nhìn về phía trại chủ.
Chữ Hào Thiên tằng hắng cất giọng ồn ồn như tiếng hổ gầm gừ:
- Các chư huynh đệ đã có mặt hôm nay tại Dạ Nguyệt Lâu này khiến cho Chữ mỗ rất là cao hứng. Sự có mặt của các trại chủ khiến cho Chữ mỗ vô cùng hoan hỉ. Do đó hôm nay Chữ mỗ sẽ uống thật say với các vị.
Chữ Hào Thiên bê vò rượu đưa đến trước:
- Mời.
Mọi trại chủ có mặt tại Dạ Nguyệt Lâu cùng bưng chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-kiem-u-linh/1973234/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.