_”Lũ chó chùng mày! Mau mở cửa! Thả thiếu gia tao ra ngoài!”
Ngụy Hà hung hăng đá cửa,nhưng cửa đã bị người khóa trái,mặc cho Ngụy Hà có gây sức ép như thế nào cũng không làm gì được.
Dưới cơn nóng giận, Ngụy Hà liền quơ lấy bình hoa ném ra cửa.
_”Tốt nhất đừng để tao ra ngoài! Nếu không ta sẽ chặt hết đầu lũ chó chúng mày!”
_Thiếu gia,cậu đừng làm đám người hầu chúng con khó xử,đây là do dì Ba phân phó,tụi con cũng không còn cách nào khác.
_”Mở cửa!” Nhưng Ngụy Hà cũng không để ý tới,chỉ điên cuồng đập cửa.
Ngụy Hà cảm thấy toàn thân sắp nổ mạnh, giống như ăn phải thuốc súng vậy.
_Làm sao vậy? Cậu Hai vẫn còn gây sự sao?
_”Bà Ba, cuối cùng ngài cũng đến.” Nhìn thấy dì Ba đến, mấy người đều thở phào nhẹ nhõm,vội vàng mở cửa cho dì Ba vào.
Cửa vừa mở, dì Ba còn chưa kịp bước chân vào thì Ngụy Hà đã lập tức vọt tới,dì Ba giận đến tái mặt quát “A Hà! Nếu con còn xem dì là dì Ba của con thì dừng lại ngay!”
Ngụy Hà miễn cưỡng đứng lại,biểu tình cũng không mấy xinh đẹp,hai tròng mắt đỏ ngầu,cậu nhìn dì kêu một tiếng “Mẹ Ba…”
Dì Ba quay đầu ra lệnh “Đóng cửa lại, sau đó lui xuống hết đi.”
_ “Con hôm nay làm dì Ba thật thất vọng.” dì Ba nói.
Ngụy Hà quýnh lên, đang muốn phản bác,vừa há mồm lại không nói ra lời. Cậu cúi đầu,chuyện này cậu không muốn để người khác biết.
_”Dì Ba hỏi con,sao hôm nay con lại làm vậy với lão gia?” dì Ba nghiêm túc nhìn Ngụy Hà,Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-huynh/40737/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.